
(完整版)论语(拼音版).doc
32页l un yu论语xue er di y 1学而第一z i yu e xue er sh i x zh 1 bu y i yu e hu y o upe ng z i yu a nf a ngl ai子曰:“学而时习之,不亦悦乎?有 朋 自 远 方来,bu yi l e hu r enbu zh1 er bu yun bu yi j unzi hu不亦乐乎?人 不知而不愠,不 亦君子乎?”y o u z 1 yu e qi weir en y e xi ao t i erh a of ansh a ngzh e xi a n y 1有子曰:“其 为人也孝悌,而 好犯 上 者,鲜 矣;b u h a o f ansh a ng erh a o zu o lu anzh e wei zh iy o u y e j unz 1 wu ben ben不好犯 上 ,而 好作乱者,未 之有也君 子务本,本l i er d aosh e ng xi ao d i y e zh e q wei r enzhibenyu立而道 生 孝 弟也者,其 为仁之本与!”z 1 yue qi a oyan l i ngse xi a n y1 r en子曰 :“巧 言 令色,鲜 矣 仁!”c e ngz 1 yu e wu r i s anx 1 ng wu sh en wei r enmou er bu zho ng hu曾 子曰:“吾 日三 省 吾 身:为 人谋而不 忠 乎?y u p e ngy o uji ao er b u x in h u chu an b u x h u与朋 友交而不信乎? 传 不习乎?”z1 yue daoqi anche ng zhiguo j i ngshi er xin ji eyo ng er ai ren子曰:“道 千 乘 之国,敬 事而信,节 用而爱人,sh i min y 1 sh 1使民以时。
z 1 yu e di z 1 r u z e xi ao chu z e t i j 1 n er x in fan aizh o ng子曰:“弟 子,入则孝,出则悌,谨而信,泛爱 众 ,er q inr en h a ngy o u y u l i z e y 1 xu e wen而亲仁行 有馀力,则 以学文z 1 xi a yu e xi a ni an y i s e sh i f u m u n e ng ji e q i l i sh i j un子夏曰:“贤 贤易色;事父母,能竭其力;事君,n e ng zh i q i sh en y u pe ngy o uji ao y an eryo u x in su i yu e wei xu e wu b i wei能 致其身 ;与 朋 友 交,言 而有信虽曰未学,吾必谓zhi xue y1之学矣z 1 yu e j unz 1 bu zh o ng z e bu wei xu e z e bu g u zh u zh o ng x in子曰:“君 子不 重 ,则不威;学则不固主 忠 信,wu y o u bu r u y 1 zhe guo z e wu dang a i无友不如已者。
过 则勿惮改c e ngz 1 yu e sh enzh o ngzhu yu a n min de gu i h ou y 1曾 子曰:“慎 终 追 远 ,民 德归厚矣 z 1 q inwen y u z 1 g o ngyu e f u z 1 zh i y u sh ib a ng ye b i wen q 1子禽问于子 贡 曰:“夫 子至于是邦 也,必 闻其zh e ng qi u zh i y u y i y u zh i y u z 1 g o ngyu e f u z 1 wen li a ng政 ,求 之与?抑 与之与?”子 贡 曰:“夫 子温、良 、 g o ng ji a n r a ngy 1 d e zh 1 f u z 1 zh 1 qi u zh 1 y e qi zhu y i hu r en zh 1 qi u恭 、俭、让以得 之夫子之求之也,其诸异乎人之求zh 1 y u之与?”z 1 yu e f u z ai guan q zh i f u mei guan qihdng s anni anwu子曰:“父在,观其志;父没,观 其行;三年无g a i y u f u zh 1 d ao k e weixi aoy 1改于父之道,可 谓孝矣。
y o u z 1 yu e l 1 zh iy o ng h e wei gu i xi a wa ng zh 1 d ao s 1 wei mei有子曰:“礼 之用,和为贵先 王 之道,斯为美;xi a o da y ou zh 1 y o usu o bu x ng zh 1 h e er h e bu y 1 l 1 ji e zh 1 y i bu小 大由之有所 不行,知和而和,不以 礼节之,亦不k e x i ngy e可行也yo u z1 yue xinj inyu yi yanke fu ye go ng j inyu l1 yua n有子曰:“信近於义,言可复也恭 近於礼,远ch 1 ru y e y 1n bu sh 1 q q 1n y i ke z o ng y e耻辱也因不失其亲,亦 可宗也z 1 yu e j un z 1 sh wu q i ub a o j u wu qi u an m 1 n y u sh i ersh en子曰:“君 子食无求饱 ,居无求安,敏 於事而慎yu yan ji uyo udao erzhe ngyan ke weiha o xue ye y1於言,就有道而 正 焉,可谓好学也已。
z I gbngyue piner wu ch a n f u er wu ji ao h e r u z 1 yue子 贡 曰 :“贫 而无 谄 ,富 而无骄 ,何如 ?”子曰 :k e y e wei ru o piner l e f u erh a o l 1 zh e y e z 1 g o ngyu e sh i“可 也未若贫而乐,富而好礼者也子 贡 曰:“《诗 》y un r u qi e r u cu o r u zhu o r u mo q i s i zh i wei y u z I yu e云:‘如切如磋,如 琢如磨',其斯之谓与?”子 曰:ci y e sh I k e y u y an sh i y I y I g ao zh u w a ng er zh i l aizh e“赐也,始可与言《诗》已矣,告诸 往 而知来者zI yue bu huan ren zhi bu jI zhi huan bu zhi ren ye子曰:“不 患人之不己知,患 不知人也weizhengpi andi er为 政 篇第二z I yu e weizh e ng y I d e p i r u beichen j u q su o erzho ngx i ng o ng子曰:“为 政 以德,譬如北辰,居其所而 众 星共zhi之。
zI yue shi sanba i yi yan yI bi zhi yue si wu xi e子曰:“《诗》三百,一言以蔽之,曰:‘思 无邪'”z I yu e d ao zh i y I zh e ng q zh i y I x ng minmi a n er wu ch I d ao子曰:“道 之以 政 ,齐之以刑,民 免 而无耻;道zh i y I d e q zh i y I 11 y o uch I qi e g e之以德,齐 之以礼,有 耻且格z I yu e wu sh iy o uw u er zh 1 y u xu e sanshi er l 1 si sh 1 er bu子曰:“吾 十有五而志于学,三十而立,四十而不huo w u sh i er zh 1 ti aiming li u sh i er ersh un q 1 sh i erc o ng x insu o y u惑,五十而知天 命,六十而耳顺,七十而从心所欲,bu yu j u不逾矩me ng y 1 z I w enxi ao z I yu e wu wei f an ch i y u z I g ao zh 1 yu e孟 懿子问孝。
子曰:“无 违樊迟御,子告之曰:me ng s unwenxi aoy u w o w o du 1 yu e wu wei f an ch i yu e h e wei“ 孟 孙问孝于我,我 对曰,无 违樊迟曰:“何 谓ye zI yue she ng sh1 zh1 yI lI sI zangzh1 yI lI j 1 zh1也?”子 曰:“ 生 ,事之以礼;死,葬 之以礼,祭之yI lI以礼me ng w u bo wenxi ao z I yu e f u m u wei q i j i zh 1 y ou孟 武伯问孝子 曰:“父 母唯其疾之忧z I you wenxi ao z I yu e j inzh ixi a(zh e sh 1 wein e ngy a ng zh 1 y u子游问孝子曰:“今之孝者,是谓能 养 至于qu a nm a ji ene ngyo uya ng bu j 1 ng he yI bi e hu犬 马 ,皆 能 有 养 ;不 敬 ,何 以 别 乎 ?”z I xi awenxi ao z I yu e s e nan y o u sh 1 d 1 z I f u q 1 l ao y o u子夏问孝。
子曰:“色难有事,弟子服其劳;有ji u sh i xi a sh e ngzhu an c e ng sh 1 y I weixi aohu酒食,先 生 馔 ,曾 是以为孝乎?”z i yue wu y u hu i y dnho ng r i bu wei r u y u tu i ershG ng q i子曰:“吾与回言 终 日,不违,如愚退而 省 其si y i zu y 1 f a hu y e bu y u私,亦 足以发,回 也不愚z 1 yu e sh i q su o y 1 guan q su o you ch a q su o an r eny an子曰:“视其所以,观 其所由,察其所安人焉sh ou z ai r en y ansh ou z ai瘦 哉 ?人 焉 瘦 哉 ?”z1 yue wen gu er zhi xin ke y1 wei shi y1子曰:“温故而知新,可 以为师矣z 1 yu e j un z 1 b u q i子曰:“君 子不器z 1 g o ngwen j unz 1 z 1 yu e xi a n i ngq i y an er h ouc o ng zh i子 贡问君子。
子 曰:“先 行其言而后从之z 1 yu e j unz 1 zh ou er b u b 1 xi a or enb 1 er bu zh ou子曰:“君子周而不比,小 人比而不周z 1 yu e xu e er b。
